Ngày 28 tháng 9 năm 2025, tại Trung tâm Hội nghị ForeverMark (Hà Nội), giữa không gian ngập ánh đèn lồng và tiếng cười trẻ thơ trong chương trình “Chào con – Phép màu mang tên IVF”, tôi bỗng thấy lòng mình lắng lại.
Hơn hai mươi năm theo nghề, tôi và các đồng nghiệp đã đồng hành cùng hàng nghìn gia đình đi qua những chặng đường đầy nước mắt và hy vọng. Hơn 10.000 em bé đã chào đời nhờ thụ tinh trong ống nghiệm – một con số chất chứa bao nỗ lực, niềm tin và tình yêu dành cho sự sống. Đó không chỉ là thành quả của nghề, mà là câu chuyện về lòng kiên trì và những trái tim chưa từng ngừng tin vào phép màu.
Và trong bức tranh chung đó, Đông Đô IVF Center – nơi tôi gắn bó suốt 5 năm qua – là một phần quan trọng của hành trình gieo mầm hy vọng này.

Hành trình gieo mầm hy vọng
Năm 2020, Đông Đô IVF Center bắt đầu từ những điều rất nhỏ. Khi đó, chúng tôi chưa có nhiều thiết bị, chỉ có niềm tin rằng: “Nếu làm bằng cả trái tim, sẽ luôn có phép màu.”
Nhiều người hỏi tôi, điều gì khiến một trung tâm IVF có thể phát triển nhanh đến vậy? Tôi nghĩ, đó là vì chúng tôi không chỉ tập trung vào kỹ thuật mà còn đặt tình người làm gốc.
Bệnh nhân đến đây không chỉ nhận được phác đồ điều trị cá nhân hóa, mà còn được lắng nghe, được chia sẻ, được tin rằng hành trình tìm con của họ không còn cô đơn.
Đến nay, trung tâm đã có phòng Lab đạt chuẩn quốc tế, ứng dụng các công nghệ hàng đầu trong nuôi cấy và chuyển phôi, giúp tỷ lệ thành công trung bình đạt tới 80%, cao hơn nhiều trung tâm khác.
Nhưng với tôi, 80% không chỉ là số liệu – đó là 80% của niềm vui, của tiếng khóc chào đời, của những mái ấm trọn vẹn.

Những câu chuyện ở lại mãi
Có những bệnh nhân tôi sẽ không bao giờ quên. Như chị Đào Thị Thơm, 42 tuổi, ở Hải Dương – người phụ nữ đã dành hơn 10 năm chiến đấu với căn bệnh buồng trứng đa nang. Chị từng nói với tôi trong nước mắt: “Chắc em hết hy vọng rồi bác sĩ ạ.”
Tôi chỉ động viên: “Còn trứng là còn cơ hội.”
Rồi đến một ngày, khi tim thai xuất hiện trên màn hình siêu âm, chị khóc nức nở. Giờ đây, chị cùng chồng và con gái nhỏ xuất hiện trong lễ hội Trung thu của trung tâm, nụ cười của họ khiến tất cả những đêm thức trắng trong phòng Lab trở nên đáng giá.
Câu chuyện của chị Thơm chỉ là một trong hàng nghìn hành trình như thế. Có người vượt hàng trăm cây số từ miền Trung ra Hà Nội, có người đến khi sức khỏe đã yếu, có người tưởng như buông tay… Nhưng khi niềm tin và khoa học cùng song hành, điều tưởng chừng không thể lại trở thành sự thật.

10.000 em bé và lời hứa phía trước
Cột mốc 10.000 em bé IVF là niềm tự hào chung của tôi và những đồng nghiệp đã gắn bó với nghề suốt nhiều năm qua. Nhưng đó không phải là đích đến, mà là lời nhắc rằng ngoài kia vẫn còn biết bao gia đình đang chờ ngày được nghe tiếng gọi “bố ơi, mẹ ơi”. Vì thế, chúng tôi không cho phép mình dừng lại.
Tại Đông Đô IVF Center, chúng tôi luôn ấp ủ mong muốn đưa những giá trị tốt đẹp của y học Việt ra thế giới. Dẫu vậy, điều quan trọng nhất vẫn không thay đổi: làm nghề bằng cả tấm lòng, và trân trọng mỗi em bé chào đời như một phép màu của cuộc sống.

Hành trình của yêu thương và niềm tin
Hơn 20 năm làm nghề, tôi nhận ra một điều: IVF không chỉ là kỹ thuật, mà là hành trình gieo lại niềm tin.
Chúng tôi không chỉ tạo ra sự sống, mà còn giúp bệnh nhân tin vào chính mình – rằng họ đủ mạnh mẽ để bước qua những nỗi sợ, đủ kiên trì để đón nhận phép màu.
Mỗi ngày, khi đi qua hành lang bệnh viện, nghe tiếng khóc trẻ thơ, nhìn ánh mắt rạng rỡ của cha mẹ, tôi lại thấy lòng mình ấm lại. Chính họ – những con người bình dị đó – đã cho tôi thêm động lực để tiếp tục, để tin rằng mọi nỗ lực đều có ý nghĩa.
Còn rất nhiều ước mơ đang chờ được chạm tới. Và chừng nào vẫn còn những ánh mắt gửi gắm niềm tin, chừng đó chúng tôi sẽ vẫn đi tiếp – trên con đường gieo hạt hy vọng, để mỗi mái nhà lại vang lên tiếng cười trẻ thơ.
